Lịch sử Crazy English

Chào các bạn!
Bất kỳ nơi nào trên thế giới, cùng dùng tiếng Anh làm công cụ giao tiếp. Tiếng Anh đã trở thành một thứ ngôn ngữ phổ biến cho việc giao tiếp quốc tế và giao tiếp thương mại. Điều này đang diễn ra tại Việt Nam, tại đất nước của chúng ta. Nó giống như một cơn sốt “tiếng Anh”. Đối với người Việt Nam, tiếng Anh không chỉ là ngôn ngữ thứ 2. Tiếng Anh dường như là công cụ để thành công. Nhiều người tin rằng tiếng Anh có thể giúp họ thành công trong công việc, thậm chí trong tình yêu. Những nghiên cứu chỉ ra rằng, đang có 10 – 20 triệu người Việt Nam đang học tiếng Anh.


Nhiều năm trước, Lý Dương là một trong những người học tiếng Anh. Ông sinh ra ở một tỉnh phía Tây Nam Trung Quốc. Bố mẹ của ông phải làm việc rất vất vả. Họ muốn ông cũng học tập và làm việc chăm chỉ như vậy nếu bị mắc lỗi, bị điểm kém trong học tập, mẹ của ông sẽ xé nát tờ giấy mà ông ấy đang viết. Lý Dương không thích việc học trên trường. Ông không thích học và cũng rất nhút nhát. Ông không thích việc nói chuyện với người khác. Khi Lý Dương học Đại học, ông ấy phải làm bài kiểm tra tiếng Anh. Đây là mọt kỳ thi quan trọng mà tất cả sinh viên đều cần
tham gia. Vì thế mà Lý Dương và bạn của ông đã quyết định ra ngoài đọc và nói tiếng Anh
mỗi ngày. Khi đó Lý Dương nhận ra rằng ông ấy càng nói to, thì ông ấy càng cảm thấy phấn chấn;
và ông ấy cảm giác bản thân mình như một người anh hùng. Lý Dương tin rằng, khi ông ấy dừng
việc la hét tiếng Anh, đồng nghĩa với việc ông ấy dừng việc học.
Đọc và nói tiếng Anh không phải là một phương pháp mới để học nói một ngôn ngữ mới. Lý Dương thực tập theo cách này và thực hành nói to hơn. Ông bắt đầu nói tiếng Anh ở bất kỳ đâu ông đến. Khi những người bạn của ông ngủ, ông đi ra ngoài và tập nói tiếng Anh.Và kết quả kỳ thi thực sự bất ngờ, Lý Dương đứng ở vị trí thứ 2. Lý Dương tiếp tục học tiếng Anh theo cách học như vậy. Và một thời gian sau, ông đã có thể nói chuyện giống một người bản ngữ. Khi Lý Dương hoàn thành việc học trên trường, ông nhận một công việc làm kỹ sư điện. Ông cũng dạy tiếng Anh trong thời gian rảnh. Sau một vài năm, Lý Dương quyết định nghỉ việc và bắt đầu khởi nghiệp kinh doanh, thành lập một công ty đào tạo tiếng Anh. Lý Dương và em gái của ông đã thuê một văn phòng và ngủ trên sàn nhà. Em gái của ông giúp ông việc quản lý và ông thì đảm nhiệm việc dạy học. Công ty ông lấy tên là “Crazy English”. Lý Dương đặt tên phương pháp của mình như vậy bởi vì nó thực sự khác biệt so với các phương pháp khác. Ông làm việc rất chăm chỉ. Sau một thời gian ngắn, đã có rất nhiều người biết đến ông và phương pháp Crazy English. Nhiều người đã viết thư cho Lý Dương để xin tài liệu. Ông và đồng đội đã tạo ra một làn sóng học tiếng Anh mạnh mẽ tại quê hương ông lúc bấy giờ.


Trong một chuyến đi đào tạo, Lý Dương gặp một người đàn ông đang là lãnh đạo của một trường trung học cơ sở, người đã xem Lý Dương dạy tiếng Anh trước một đám đông. Ông ấy lấy làm ngạc nhiên về phương pháp của ông. Và ông đã mời Lý Dương dạy tiếng Anh cho một nhóm người trong thành phố của ông. Lý Dương đã đồng ý. Nhưng ông không biết có tất cả bao nhiêu người tham dự sự kiện. Và ngày hôm đó, đã có tất cả 5,000 người đã tới nghe bài giảng của Lý Dương. Ông rất vui về sự kiện này. Qua một vài năm, việc trường học phát triên hơn. Người đàn ông mời ông đến dạy học năm xưa đã gia nhập trường của ông và giữ cương vị quản lý. Những đám đông ngày càng lớn hơn. Nhưng có lẽ bạn đang có thắc mắc tại sao có nhiều người lại coi một giảng viên tiếng Anh như một người nổi tiếng? Một câu trả lời đơn giản, đó là vì phương pháp dậy của ông, Crazy English.
Tham dự lớp học của Lý Dương giống với việc tham dự một sự kiện âm nhạc. Lý Dương đứng trên sân khấu và la lớn. Đám đông nhắc lại theo những gì ông nói. Hàng nghìn người thực hành tiếng Anh cùng nhau! Mỗi từ ứng với một động tác tay. Đám đông giơ tay lên cao và chuyển động cánh tay của họ trong khi hét tiếng Anh. Đó là Crazy English. Hầu hết người Trung Quốc, và các quốc gia khác trên thế giới, họ học tiếng Anh trong lớp học nhỏ. Họ học tiếng Anh từ sách. Họ học từ vựng, họ biết những nguyên tắc học tiếng Anh, nhưng họ không đủ dũng cảm để nói tiếng Anh. Lý Dương muốn thay đổi điều này. Ông muốn tạo cho người học cảm giác mạnh mẽ và phấn chấn để nói tiếng Anh.
Nhưng phương pháp của Lý Dương không hoàn toàn được chấp nhận. Nhiều giáo viên tiếng Anh tại Trung Quốc không thích phương pháp của ông. Họ nói rằng phương pháp của ông đi ngược lại với truyền thống giảng dạy của Trung Quốc đã được đặt ra trước đó. Và một số người nói rằng, những phương pháp này luôn dạy học viên hét tiếng Anh thay vì việc nói tiếng Anh. Nhưng những học viên của Lý Dương không nghĩ như vậy. Họ yêu thích Crazy English và tin tưởng đó là một phương pháp tốt để cải thiện tiếng Anh nói. Thậm chí chính phủ Trung Quốc cũng thích phương pháp Crazy English của ông. Họ đã mời ông dạy tại Tử Cấm Thành, thủ đô Bắc Kinh. Ông cũng đã dạy tiếng Anh cho các binh lính tại Vạn Lý Trường Thành. Ông cũng giúp đỡ nhiều người cải thiện tiếng Anh để chuẩn bị cho sự kiện Olympic Bắc Kinh 2008. Trong tất cả các chương trình của mình, ông đều dạy học viên một bài học quan trọng. Ông dạy rằng họ cần phải “yêu thích việc bị mất mặt”.

Lý Dương muốn học viên của ông biết rằng việc mắc lỗi không có gì là đáng sợ cả. Ông muốn họ thích thú việc mắc lỗi. Vì ông biết rằng, nếu bạn đang mắc lỗi, có nghĩa là bạn đang cố gắng. Và cố gắng chính là bước đầu của thành công.

Chúng tôi hy vọng rằng phương pháp Crazy English tại Nasao sao sẽ đưa tới cho các bạn trải nghiệm tuyệt vời đó. Chúc các bạn thành công.
Try hard!

zakaban

 

 

Tags:
Zalo
Messenger
Form liên hệ

Đăng ký nhận tư vấn

    Vui lòng để lại thông tin để Nasao trực tiếp tư vấn cho bạn.