Chương 3: Big why small how

Nếu bạn có mục tiêu đầy cảm hứng và một đức tính quyết tâm và kiên trì, dù bạn làm cái gì cũng sẽ thành công. Nếu thất bại, bạn có sự kiên trì cơ mà.

Nhiều người hay hỏi làm như thế nào để học tiếng Anh tốt nhưng họ không biết rằng, 80% là họ chưa có mục tiêu đầy cảm hứng, họ chưa biến việc phải giỏi tiếng Anh trở thành bắt buộc và tiên quyết, họ có muôn vàn lý do để “từ từ rồi học”.

Nhưng mình thì khác, mình biết nếu dốt tiếng Anh cơ hội việc làm sẽ không mở ra với mình.

Mình biết không có tiếng Anh tấm bằng giỏi của mình sẽ lãng phí.

Mình biết nếu để mai này mới học, lúc đó cái giá cho việc đi học tiếng Anh sẽ đắt hơn vì con người ta càng già càng giảm độ dám đi và nhiều trách nhiệm hơn.

Mình muốn giỏi, thực sự giỏi chứ không chỉ học cho biết vì đi làm có thể cả đời, còn lúc nào muốn đi học mình vẫn cho bản thân mình cơ hội, mình thấy quá nhiều người đi làm có tí lương chẳng bao giờ cầm bút hay cuốn sách nữa cả.

Mình học được tiếng Anh 930 TOEIC trong 1.5 năm không phải vì mình có một trung tâm tiếng Anh VIP. Nó rất bình thường, nó đã phá sản rồi nhưng mình vẫn giỏi mà.

Mình cũng không có thầy cô có bằng cấp chứng chỉ cao nhưng mình vẫn có thể thi được điểm TOEIC 930 mà.

Mình cũng không có lớp học khang trang, hay cuốn sách đẹp lung linh, tất cả mọi thứ đều bình thường, bởi nó chỉ chiếm 20%. Nó là How to.

Cái quan trong nhất là Why,

Mình có một ý chí sắt thép,

Dám chịu khổ để học,

Không thèm xin việc để đi làm cho trung tâm Anh ngữ để học,

Học khá lên rồi mình không vội kiếm tiền, học cho đến chín, học cho đến đạt mong muốn 900 thì thôi,

Mẹ khuyên thôi thi 8 lần rồi có được 900 đâu con đi làm thôi bố mẹ nợ nhiều, mình kệ, nghèo thì nghèo thêm năm nữa không sao, nhưng mình học một năm nữa là mình ngon ngay.

Mình mặc kệ bạn bè thăng tiến, dù cũng sốt ruột lắm, sợ đi sau, nhưng rồi đến hôm họp lớp mình là top những đứa có thu nhập khủng trong lớp. Bạn mình vẫn làm employee lương 500 đô.

Mình bất chấp tới câu lạc bộ mưa nắng sớm chiều, kể cả có hôm tưởng chừng muộn mình cũng tới, méo mó có hơn không.

Mình mặt dày xin sang VNUA để tìm đất diễn dù không được cử sang đây lại còn không được trọng dụng thời gian đầu.

Mình bất chấp đi làm lương 30k/2h tối để chỉ đơn giản có môi trường để học tiếng Anh, dù phải vay tiền đóng tiền phòng và nuôi em trai học đại học.

Vì lúc đó mình nghĩ, rồi những khó khăn này sẽ không kéo dài mãi mãi. Đó có lẽ là chân lý mình tâm đắc nhất lúc bấy giờ.

Cái Why lớn thì How to rất dễ.

Nếu bạn muốn làm cái gì đó mà bạn thấy nó không ổn, không phải là do người khác đâu hay do bạn thiếu tiền hay do hoàn cảnh nhà bạn, là vì bạn chưa biến điều đó là ưu tiên số một hàng đầu của bạn.

Khi bây giờ thành quả đã có, tôi vô cùng biết ơn bản thân tôi ngày đó đã không dễ dàng từ bỏ ước mơ của mình.

Tôi dám trả giá thêm cho ước mơ của mình.

Tôi không tham sự ổn định sớm.

Tôi biết tiền có thể kiếm sau còn ý chí để học thì không phải. Tôi thấy nhiều người khi họ có tất cả thứ họ thiếu nhất là ý chí!

Tôi hiểu rõ cái hèn mọn trong mỗi người khi đối mặt với nỗi nợ, đối mặt với sự mạo hiểm.

Tôi hiểu rõ Big why, Small how, nên bất kì khi nào xuống tinh thần, tôi không tự hỏi vì sao mình học không tiến bộ, có phải cách này không ổn? có phải mình học không đúng cách. Không đúng, chỉ đơn giản, chưa đủ mà thôi. Tôi lại sốc lại tinh thần của mình, nghĩ về ngày mình đạt mục tiêu đó, ngày mình lấy điểm TOEIC, ngày mình post điểm lên Facebook mọi người chúc mừng mình, mình sẽ hạnh phúc lắm luôn và mọi khó khăn mệt nhọc không còn trên vai.

Những gì trong đầu bạn sẽ không bao giờ mất đi và mãi mãi là của bạn.

Khi học tập mệt quá, tôi sẽ đi bộ, sẽ nghĩ về thời điểm ban đầu khi mình kém cỏi, giờ mình đã được 800 rồi, tại sao lại thất vọng, tại sao lại không ghi nhận bản thân mình, tại sao lại cứ nghĩ về khó khăn.

Người thất bại luôn nghĩ về con đường dài phía trước.

Người thành công họ tưởng thưởng chính mình về những gì đã trải qua và tự cổ vũ chính mình.

Lúc trên con đường học tập đó, nghe có vẻ là dài đó, nhưng sau tất cả nhìn lại, nó chỉ 1.5 năm thôi.

Một năm rưỡi đó, bạn bè mình đi làm cũng chẳng có gì đó, tiền cũng chẳng có mấy, chẳng cách xa mình mấy, thứ mình có hơn họ, là ý chí. Mình đã đi xuyên qua rất nhiều nỗi sợ để có được. Cái con người mới bạn hình thành mới là quan trọng. Con người mới mọi thứ sẽ xứng đáng hơn. Hành trình quan trọng hơn điểm đến là vậy.

Nhiều người luôn tìm cách để hết lười, nhưng lười chỉ là biểu hiện của việc bạn sống không có mục đích thực sự mà thôi, nếu bạn có một mục tiêu rõ ràng, một ước mơ để theo đuổi và gắn cái ước mơ đó với xứ mệnh của mình, chắc chắn bạn sẽ không lười, ước mơ đó phải là ước mơ gắn với lợi ích của nhiều người. Chỉ khi nào làm được điều đó bạn mới đủ pin để đi tiếp được.

Mình đang học IELTS, vì mình muốn chia sẻ cho tất cả những người khát khao giỏi IELTS, muốn chinh phục IELTS8. có thể thực hiện được ước mơ của họ.

Học thành công IELTS, mình sẽ có một câu chuyện tuyệt vời để kể cho học sinh, chắc chắn nó truyền cảm hứng cho rất nhiều người, và từ đó sẽ tìm được sứ mệnh mới của mình.

Mình biết IELTS là dream của rất nhiều “English learners”, nó khó và nó cũng đắt đỏ, mình sẵn lòng chia sẻ free, nếu mình không đạt được mục tiêu cao, ai sẽ tin mình? Bạn chỉ có thể chia sẻ những bài học mà bạn đã hoàn thành mà thôi. Người thật việc thật thì mới chạm tới cảm xúc của người học được.

Và ở góc độ kinh doanh, đó là cách marketing kinh khủng nhất, giá trị và nhân văn nhất. Cũng là tiết kiệm nhất.

Mình muốn xây dựng hệ sinh thái từ

  1. Tiếng Anh mầm non
  2. Tiếng Anh tiểu học
  3. Tiếng Anh cấp 2
  4. Tiếng Anh cấp 3
  5. Ôn thi đại học
  6. TOEIC900
  7.  

Hệ sinh thái về góc độ giáo dục, mình có cơ hội được tiếp xúc với học sinh từ bé để định hình tư duy về mọi thứ cho đúng.

Về góc độ kinh doanh, đó là một cách xây dựng LVC kinh khủng nhất. (Lifetime Value Customer).

Mình muốn tự đào tạo giảng viên để đảm bảo chất lượng, cũng là tự giúp những người từ con số thấp lên đỉnh cao sự nghiệp.

Mình muốn lấy mỡ rán mỡ.

IELTS8.5 với mình không chỉ là chứng chỉ, nó là cả một tập đoàn, là đỉnh cao nhất trong tiếng Anh.

Mình muốn bán ước mơ cho người học IELTS là ước mơ.

Mình có tư duy cực mạnh, chỉ cần mình có trình độ thật, mình tin vào linh cảm của mình như cách mình đã thành công với TOEIC.

Mình muốn tạo câu chuyện vừa làm Business, vừa học đầy cảm hứng bởi lẽ con người ta, lúc có tất cả, thứ người ta thiếu nhất là ý chí.

Chốt: mình đã tạo ra cái why rất lớn cho việc học IELTS của mình, nên không thể có lý do để bỏ cuộc.

Bỏ tiền ra đi học 15, 20 triệu sẽ sót chứ, nhưng nghĩ về những giá trị lớn lao kia, mọi khó khăn nhỏ lại, mọi nỗi sợ nhỏ lại.

Chúng ta rất dễ lên mục tiêu nhưng lại luôn thiếu động lực để kết thúc cho mục tiêu đó, tất cả chỉ vì khát vọng của chúng ta chưa đủ lớn, Và quan trọng, bạn xây dựng khát vọng sai cách.

Bạn xây dựng khát vọng dựa trên lợi ích của bản thân.

Bạn dựa trên khát vọng muốn chứng tỏ bản thân (bản ngã) cái này sẽ giết bạn.

Khát vọng dựa trên việc muốn trả thù nyc (người yêu cũ).

Khát vọng dựa trên những giá trị vật chất như nhà xe, cũng ổn thôi nhưng không đi xa được.

Để đi xa được trong cuộc đời của mình, bạn cần năng lượng, năng lượng đến từ một mình bạn thì nó mau cạn, năng lượng phải tới từ việc bạn ảnh hưởng và giúp người khác, giúp đúng cách, nhân văn, mỗi người bạn ảnh hưởng sẽ gửi cho bạn một đơn vị năng lượng để bạn đi xa.

Năng lượng đích thực và bền vững phải xây dựng từ lợi ích của đám đông bạn muốn phục vụ.

Hãy nhìn Bác Hồ của chúng ta, người có thể đi đến đỉnh cao nhất của cuộc đời là vĩ nhân như vậy, vì Bác có một mục tiêu vô cùng vĩ đại, rồi tự Bác trở thành anh hùng dân tộc, bậc thầy về tất cả các loại kĩ năng. Và vĩ đại hơn, Bác có được trái tim của mọi người Việt. Vì Bác xây dựng mục tiêu và khát vọng từ lợi ích của đa số đám đông.

Tại sao học sinh của mình lười? Họ có mục tiêu học tiếng Anh thật mà.

Không phải, họ chỉ muốn học thôi, chứ học và trở nên giỏi thực sự là khác nhau.

Họ chỉ muốn hết dốt thôi, mục tiêu quá bé, thì nỗ sợ nó to hơn mục tiêu.

Họ chỉ muốn học để qua mấy môn tiếng Anh cơ bản trên trường, những thứ quá nhỏ so với những khó khăn, thách thức diễn ra trong quá trình học tiếng Anh sẽ lớn và đánh bại những mong muốn quá nhỏ bé và tầm thường đó.

Bài học: Khi khát vọng và mục tiêu trở nên vĩ đại, mọi khó khăn sẽ nhỏ lại.

Hãy điều chỉnh khát vọng và ước ơ của bạn thì tự khó khăn sẽ biến mất

Tags:
Zalo
Messenger
Form liên hệ

Đăng ký nhận tư vấn

    Vui lòng để lại thông tin để Nasao trực tiếp tư vấn cho bạn.