- Không học tiếng Anh sớm (năm 2.34 mới học thì lúc đó bận chuyên nghành thực tập với bạn cũng ham chơi hơn rồi, với bạn là người mất gốc bạn phải học 2.3 năm mới giỏi, năm nhất còn sợ sệt thế nghe lời thế còn không đi thì năm 2.3.4 điều gì chắc chắn bạn rảnh hơn, có tiền hơn, ham học hơn, đa số chúng ta hứa là em học sau cho an tâm thôi cho trấn an bản thân nhưng thực ra theo trải nghiệm của mình đa số những bạn hứa quay lại học sau cũng không thấy đâu cả.
- Về quê nhiều (đó không phải thương bố mẹ, thương bố mẹ phải chăm chỉ học nghành, chăm chút cho tương lai, chứ về quê nhiều ngộ nhận là mình người nhớ bố nhớ mẹ nhưng thực ra là rất tốn kém và phản ánh khả năng chịu đựng của bạn kém, bạn cũng về nhiều nên không còn thời gian đi hội thảo đi ngoại khóa nữa, lên Hà Nội hay tp lớn đâu phải để về quê, ai chẳng nhớ nhà nhớ bố nhớ mẹ, mình bạn nhớ nhà đâu, nhưng cảm giác nhớ nhà thôi bạn không làm được thì không làm được trò trống gì đâu.
- Đi làm thêm không smart, đi làm vì tiền, ham tiền tiêu và không quan tâm tới chất lượng công việc xem mình học được gì, ông chủ là ai, họ có định hướng cho mình, có đủ giỏi để mình làm lương bèo cho ổng không, chỉ thích sáng làm chiều cầm tiền tiêu cho sướng thân, nhưng sau 3, 6 tháng hay một năm làm việc ở đó chẳng thấy mình khôn lên vì đó là công việc tay chân. ( làm cũng tốt thôi nhưng làm thời gian dài vì tiền thì xem lại) thay vào đó hãy đi vào công ty mà bạn muốn làm mai này, hoặc nếu không có thì tìm những trung tâm tiếng Anh, phòng khám, chủ doanh nghiệp nhỏ, phòng giao dịch bất động sản, vào đó thời gian đầu bạn không có lương nhưng sau đó bạn sẽ được cái thứ giá trị hơn lương, kĩ năng bán hàng,làm việc đội nhóm vì bạn được tiếp xúc với những ceo mà, họ có nhiều cái có thể share cho bạn.
- Coi thường việc học: Bảo là em không thích môn đó. Bạn thật bất hiếu, bố mẹ gửi bạn lên đây 8 kì khoảng 50 triệu học phí, tiền ăn tiền học 2,3 triệu tháng cho 50 tháng cộng với laptop hay chi phí khác không phải để bạn phán câu thích hay không thích, bạn được cử lên đây có ghánh vác thêm hi vọng và ước mơ của gia đình, cái chỗ bạn ngồi, vé được đi học đại học không phải free, hãy nghiêm túc với nó dù bạn có thích khoa đó hay không? bạn thích khoa khác chắc gì bạn đủ điểm vào khoa đó trường đó, nên khi bạn phụ thuộc bố mẹ không có quyền thích hay không thích, bạn đã vào khoa nào trường nào gần như tuyệt đối rồi, và kể cả bạn có muốn học khoa khác thì thiếu gì cơ hội. Lúc bạn đang ngồi trong mát, điều hòa, chân đi giày đẹp, điện thoại smart phone thì ở quê cuộc sống đang đối xử với bố mẹ bạn như thế nào? Để có cái vé đi học đại học bố mẹ bạn có dễ dàng không? còn em ún chị anh của bạn nữa? Đừng bất hiếu nhé. Đó là lý do vì sao 8 kì mình luôn học bổng dù mình có đầy môn mình không thích. Nhưng mình bỏ tiết, mình nằm dài ra ngủ nghĩa là mình coi thường những giọt mồ hôi và nước mắt của bố mẹ mình.
- Còn nữa …